Đợt này Ỉn được về quê ngoại lâu lâu, 2 tuần rồi. Giờ vẫn đang ở quê. Ỉn thích lắm, chạy nhảy suốt ngày. Lúc thì đá bóng, lúc thì ra xem con gà chọi của ông rồi cho nó ăn, lúc thì được xuống nhà Tí chơi... Tóm lại là Ỉn rất khoái chí!
Cầu thủ chân đất, bú môi suốt ngày đây! Hắn ta rất là máu đá bóng, bóng nào cũng đá: bóng nhựa, bóng bay và cả quả bóng chuyền da to tướng cũng đá tuốt. Nhưng đá bóng thì phải có bạn, hắn chẳng chịu đá 1 mình bao giờ, nên "nạn nhân" là: ông ngoại, bà ngoại, các dì, mẹ và bất cứ ai đến nhà chơi đều "bị" hắn "dụ dỗ" ra đá bóng. Bạn dì Trâu hay dì Tũn về chơi là anh chàng vô cùng hí hửng, chạy tót đi lấy bóng rùi rủ mọi người cùng đá.
"Cháu sẵn sàng rồi! Dì đá đi!". Đá bóng với dì Tũn đấy, mà lại đá bằng quả bóng chuyền to tướng chứ!
Đang nghịch với dì Thủy "thối". Ỉn rất khoái trêu dì, lúc nào nhìn thấy là lại trêu: Thủy thối ơi! Rồi chạy ra để nghịch, rất là nhí nhố!
Ông Đỗ Trung Quân nói: "Quê hương là chùm khế ngọt" không sai tí nào. Mọi người xem chùm khế ở nhà ông bà ngoại cháu đây này:
Cháu rất thích ăn khế vì khế rất ngọt, cháu có thể ăn 1 lúc hết 2 quả. Ở nhà với bà ngoại, thỉnh thoảng Ỉn lại đòi: bà ơi, hái khế!
Mà cháu không chỉ ăn không thôi nhé. Cháu cũng "đóng góp" công sức để có quả khế ngọt đấy! Chẳng là, mỗi lần đi tè thì cháu đều đòi bà bế ra gốc khế, vì theo cháu thì: "Ỉn tè gốc khế, quả ngọt cực kì!". ak ak
Đọc thế này chắc chẳng ai dám ăn khế nhà cháu nữa nhỉ? hihi
Ông đã lát gạch hết khoảng đất trống để Ỉn có thể chạy nhảy, chơi đùa với cây cối trong vườn. Ỉn thích đi loanh quanh trong khoảng sân nhỏ này lắm! Lúc thì hái hoa, lúc thì trẩy khế, lúc lại lại ra nghịch đất.
Ỉn vừa hái được cái lá, giơ lên xem là lá gì đây? Vừa xem lại vừa hát nữa, tung tăng chơi đùa.
3 comments:
Ỉn sướng thế, được ở quê với ông bà ngoại rõ lâu nhỉ? Ở nhà ông bà ngoại có vẻ rộng rãi thoáng mát quá nhỉ? THế này thì rõ là Ỉn chẳng thích lên thàn phố chật chội làm gì rồi nhỉ? Ở nhà lại còn vui và có nhiều người chơi với nữa chứ nhỉ? Thích thế!
Mẹ Thùy làm cái chủ đề " Quê hương.." bác nghe quá lãng mạn, đọc một nửa thì thấy đung đúng nhưng càng đọc mới thấy càng bị "lừa"! Ai giời lại "khế ngọt" cái kiểu í bao giờ. ..hờhờ...
Hờ hờ, cháu có "lừa" rì đâu. Nói thật mà! Cháu thấy bà ngoại bảo làm thế thì khế ngọt nên cháu rất chăm chỉ. Cứ lúc nào "buồn buồn" là cháu lại đòi bằng được bà bế ra gốc khế cơ đấy! Không có thì phí của giời, hè hè.
Đăng nhận xét