Mỗi ngày một điều mới!

Dạo này bận quá nên chẳng có thời gian mà update tình hình của Ỉn gì cả, trong khi đó mỗi ngày đi qua, con lại có nhiều cái mới, nhiều tiến bộ, nhiều thứ khiến mọi người phải ngạc nhiên.

1. Ngạc nhiên vì có những "phát ngôn" cực kì "chuẩn":

1.1. Hai bà cháu đi cắt tóc về, bà trêu ông:
- Nãy thấy ông đèo bà nào đi qua, hai bà cháu nhìn thấy hết rồi nhé!
- Anh í phán luôn: sao bà cứ nói xấu ông thế?

1.2. Tết về bà ngoại, con quấn lấy các dì, nhất là dì Trâu. Lúc nào con cũng đòi mẹ Trâu, mẹ Trâu cho ăn, ngủ với mẹ Trâu.
Dì đi làm, anh í thắc mắc: Sao mẹ Trâu đi đâu mà lâu về thế nhỉ?
Dì về thì anh í bảo:
- Mẹ Trâu đi đâu mà giờ mới về? Mẹ Trâu bế Ỉn tí!

Dì bảo: Ỉn là con mẹ Thùy chứ! Không phải là con dì Trâu.
Ỉn bảo:
- Mẹ Thùy chỉ đẻ Ỉn ra lúc Ỉn bé tí thôi. Bây giờ Ỉn là con của mẹ Trâu.
Ak ak, cả nhà choáng!

1.3. Ỉn tâm sự với bà ngoại:
- Bà ạ, ở trên Hà Đông thì Ỉn quấy lắm, Ỉn toàn khóc nhè thôi. Ỉn về bà ngoại thì Ỉn ngoan lắm, không khóc gì cả.

1.4. Ỉn sờ râu ông ngoại rồi bảo:
- Ông là tình yêu của Ỉn! Ỉn là tình yêu của ông!

1.5. Bố nói gì đó linh tinh làm mẹ giận, anh í quay ra bảo:
- Bố hư nhỉ mẹ nhỉ!

1.6. Anh í lấy hai cái bánh gio, đưa cho bố 1 cái, đưa cho mẹ 1 cái
- Con mời bố, mẹ ăn bánh!

Bố không ăn, cất đi. Một lúc sau anh í quay ra hỏi:
- Bố ăn bánh chưa?
- Bố: bố ăn rồi.

Anh í nhìn quanh rồi phán:
- Bố ăn cả lá à?

Ak ak, bố kết luận: có năng khiếu làm cảnh sát!

2. Ngạc nhiên vì ở trên HĐ thì anh í suốt ngày mè nheo, bám mẹ và ăn cực kì chậm.
Vậy mà về bà ngoại thì trộm vía, ăn như thuồng luồng, lại còn ăn nhanh nữa chứ! Lại cực kì ngoan, chả bao giờ mè nheo, khóc lóc.
Mẹ cũng chẳng hiểu tại sao nữa, hic hic.

3. Ngạc nhiên vì cứ lần nào mẹ đưa đi cắt tóc là anh í khóc ầm ĩ, ko chịu cho cắt.
Ấy vậy mà đi với ông bà ngoại thì cực kì ngoan, lại còn biết chọn quán cắt tóc nào nữa cơ. Lại còn ngồi im re nữa cơ.
Bà ngoại phán: từ giờ ko khiến con mẹ mày đưa đi cắt tóc nữa.
Huhu, thế mẹ càng nhàn!


Đấy, tóm gọn là tình hình anh í như thế. Còn nhiều chuyện nữa nhưng mẹ chưa nhớ ra, khi nào nhớ thì lại up tiếp!
Con đang ở nhà với ông bà ngoại, nhớ quá!

Cái Tết của Ỉn thối!

Title cứ như truyện "Cái Tết của mèo con" í nhỉ! Tết năm nay, Ỉn được 3 tuổi rồi nhưng đây là lần đầu tiên Ỉn được bố mẹ cho đi chơi Tết tận...Lăng Bác. Nhưng khổ nỗi, anh chàng lại rất mè nheo, suốt ngày bắt mẹ bế ẵm, suốt ngày mếu máo!
Bố bảo quay ra để bố chụp thì nhất quyết ko chịu, chổng mông vào nghệ thuật thế này này:
Rồi thì anh í cũng chịu quay cái mặt bí xị ra trước ống kính, nhưng vẫn còn ngậm môi, hic hic:
"Mẹ bế! Mẹ bế 1 tí thôi! Con mỏi chưn lắm! Hứ hứ":
Cái mặt buồn thiu!
Mẹ dỗ mãi mà chả tươi lên được tí nào, vì anh chàng cũng đang ngái ngủ nữa!
Ôi cái mẹt, ghét chưa!
Chả chịu hợp tác gì cả! Mẹ thì tạo dáng, cười toe toét, con thì quay đít lại thế này!
Cuối cùng thì cũng chộp được kiểu anh í quay mặt ra, nhưng lộ rõ vẻ khó chịu, nhăn nhó:
Buồn thiu!
Mẹ thì cứ toe với chả toét thế này!
Uốn éo lắm!
Hắn ta muốn đi chơi, nhưng mà ko chịu đi bộ, chỉ đòi mẹ bế thôi! Nhưng mà anh í nặng quá, toàn quần với áo, mẹ phải nghỉ lấy sức!
Mấy ngày Tết mẹ cứ quẩn quanh nấu nướng, chẳng có thời gian chơi với anh í, nên anh í làm nũng mẹ suốt! Nhưng mà mẹ cũng yêu lắm cái kiểu anh í nhạch mồm ra "ăn vạ": mẹ bế con! Mẹ bế 1 tí thôi, huhu.
Sang năm mới ngoan hơn con nhé! Bố mẹ yêu con lắm, Ỉn thối ạ!