Ỉn thối dạo này rất là nhiễu sự nhé! Anh chàng thỉnh thoảng nói năng, hành động cứ như ông cụ non í. Có lúc con chắp tay sau đít, đi đi lại lại trong nhà, vẻ mặt rất "hình sự", chả biết con học của ai cái điệu bộ đấy nữa. Trông đến là buồn cười.
Hôm trước, mẹ mua cho anh chàng cái ô tô điều khiển. Đây là cái ô tô to nhất trong bộ sưu tập ô tô của chàng, nên lúc mới mang về, chàng rất e dè, chưa dám bấm điều khiển. Cứ đòi mẹ bấm, xong rồi: mẹ dạy Ỉn bấm đi. Nhưng con bấm hăng quá nên xe toàn đâm vào tường, hihi. Xong rồi anh chàng nằm rạp xuống đất, ngó vào trong xe và lẩm bẩm: "xem có ai ở trong xe ko nào?", hihi. Chẳng là trong xe cũng có ghế ngồi hẳn hoi mà.
Mẹ hỏi: thế có ai ở trong ko con?
Ỉn bảo: ko có ai trong xe cả mẹ ạ.
Mẹ: mẹ cho Ỉn vào ngồi trong xe nhé!
Ỉn: ko, xe bé lắm, Ỉn ko ngồi được đâu!
Bác Hạnh đi lễ chùa, mua quà là bánh nhãn về cho Ỉn. Mẹ mang về cho Ỉn ăn. Con mời bà ăn trước, nhưng bà kiêng ngọt nên ko ăn. Con vừa ăn cơm xong nên nhấm nháp 1 tẹo.
Bà bảo: Ỉn ăn hộ bà nhé!
Ỉn: ko, bà ăn đi. Của Ỉn đây rồi. Ỉn có đây rồi mà
Bà: Nhưng mà Ỉn ăn hộ bà, bà ko ăn được nữa.
Ỉn: thôi, bà kệ nó. Nó ăn nhiều đói lắm!
Ak ak, ăn nhiều mà lại đói à? Có lẽ Ỉn bị nhịu đấy ạ!
Lại nói đến chuyện nhịu, người ta bảo phụ nữ đẻ xong mà nói nhiều là sau này hay bị nhịu. Nhưng Ỉn thì có... đẻ đái gì đâu mà vẫn nhíu nhìu nhịu nhể?
Anh chàng mà nói nhiều, nói nhanh, nói dài là kiểu gì cũng cứ nhịu, lẫn lộn lung tung cả.
Bảo mẹ lấy cho quả bóng bay thì: mẹ ơi, cho Ỉn xin quả bong báy.
He he.
Mẹ lăn ra cười rũ rượi. Lúc đấy anh chàng cũng biết mình nói sai, cười phá lên. Nhưng lại cố tình nói sai nữa để trêu mẹ cho mẹ cười.
Ỉn cũng khéo nịnh lắm, láu cá lắm. Dì Tũn sang chơi, muốn mượn điện thoại dì Tũn. Dì mới hỏi: Mẹ xinh hay dì Tũn xinh?
Ỉn: mẹ, à, dì Tũn xinh
Dì: Ỉn yêu ai nhất?
Ỉn: Ỉn yêu bố, à quên, yêu dì Tũn nhất!
Có dì đến chơi là đuổi cả mẹ đi, chơi với dì Tũn thôi. Xong lại rủ dì: sang ông đi! Về ông ngoại đi!
Ak ak, đến nước này thì dì đành chịu với ông cháu siêu bầy nhầy này!
Tối qua, 2 mẹ con nằm trên giường "tâm sự" trước khi đi ngủ.
Mẹ hỏi Ỉn: Ỉn yêu ai nhất?
Ỉn: Ỉn yêu mẹ nhất! (mọi hôm á, toàn là bố nhất thôi! Hôm nay ko hiểu sao lại yêu mẹ nhất? Nghi lắm!)
Mẹ: Yêu ai nhì?
Ỉn: Yêu bố nhì.
Mẹ: Yêu ai nữa?
Ỉn: Yêu bà nội.
Mẹ: Con yêu ai nữa?
Ỉn: Yêu ông nội.
Mẹ: còn ai nữa ko?
Ỉn: Còn chú Thái tồ tồ nữa.
Hehe, con nằm lăn lóc chán chê vẫn chưa ngủ. Rồi ngồi dậy, rủ rê mẹ: mẹ ơi, dậy đi. Mở cửa đi, ra ngoài kia đi.
Ý là anh chàng chưa muốn đi ngủ, muốn sang phòng bếp chơi, xem ti vi đấy! Nhưng mẹ ko cho, thế là anh chàng phụng phịu, cố ra lấy tay, kéo đầu mẹ dậy. Mẹ giả vờ dỗi, quay lưng lại Ỉn. Thế là Ỉn lại bò lên người mẹ, rồi nằm thu lu trước mặt mẹ. Mẹ yêu quá, thế là ôm lấy anh chàng hôn hít. Chẳng ngờ anh chàng lại nhân đà mẹ yêu quý, quay sang mè nheo: mẹ ơi, dậy đi! Ak ak, bầy nhầy đến thế là cùng!
Nhưng mà mẹ yêu lắm, yêu lắm lắm cái kiểu anh chàng nhiều lúc cứ như thèm mẹ lắm. Mẹ về là cứ ôm lấy mẹ, rồi hít hít ngửi ngửi cả tay mẹ, cả người mẹ. Hi hi, hạnh phúc cực kì!
Yêu con lắm!
0 comments:
Đăng nhận xét