Dạo này phong trào đánh tennis đã bắt đầu lan rộng từ thành phố xuống nông thôn rồi. Nghe đâu thành phố đã có dự án lấy đất ruộng để xây 2 - 3 cái sân "quần" to tướng gần nhà ông ngoại ỈN làm bà con bàn tán xôn xao lắm. Hưởng ứng phong trào đó, một ngày nắng đẹp giời Ỉn kéo ông ngoại ra sân để "đánh quần", :-).
Mũ thì đơn giản rồi, hai ông cháu đội hai quả mũ rất chi là xì-tin, ông màu đen, cháu mầu trắng rõ là kỳ phùng địch thủ từ cái mũ trở đi.
Nhưng mà vợt đánh quần thì quả là một vấn đề lớn đây, thời buổi xăng lên giá liên tục tiền đâu mà sắm vợt cơ chứ, nhưng đánh quần mà không có vợt thì làm sao gọi là quần vợt được. May quá tìm trong kho được đôi vợt cầu lông còn sót lại sau nạn đói năm 45, đồ Tàu viện trợ thôi nhưng vẫn còn dùng tốt chán, thế là xong vụ vợt, hì hì.
Thế còn sân và lưới thì sao? Ỉn quả quyết bỏ luôn lưới cho nó ... đỡ vướng, còn sân thì tận dụng luôn cái sân trước nhà thôi. Thế là giải vô địch đánh quần sân đất gạch nung bắt đầu khai mạc, :-)
Phù, cuối cùng thì ông ngoại cũng chịu gác vợt, bây giờ Ỉn đã vào đến trận trung kết với một đối thủ rất chi là "xương xẩu"
Trận này không hề đơn giản, đối thủ của ỈN cũng khởi động rất chi là kỹ nhé!
Đối phương được phát bóng trước, ỈN phải tập trung tinh thần để đỡ bóng thôi:
Công nhận là giải đánh quần quá là hoành tráng. Dùng vợt cầu lông để đánh bóng tennis có áp dụng kỹ thuật đánh gôn, môn thể thao này đúng là chưa từng thấy bao giờ. Bố Ỉn ngồi ngoài xem và cổ động cứ gọi là sôi hết cả sùng sục lên. Đúng là "Thể thao muôn năm, Đánh quần vạn tuế", hi hi.
Quê ngoại phiêu lưu ký - P.2 - Siêu quần thủ!
Posted by
Nguyễn Xuân Hoàng
on Chủ Nhật, 3 tháng 4, 2011
1 comments:
Hớ hớ, hic hic, bố Ỉn để lộ chân "rung" khó đỡ của đối thủ xương xẩu nhá! Dìm hàng nhá!
Nhưng được cái, bài "phóng sự + sáng tác" này được! Làm mẹ cười ko ngậm được mồm suốt từ sáng đến giờ, hờ hờ.
Đăng nhận xét