Gửi con giai Ỉn đáng yêu!

Con giai ơi, lúc này bố đang đếm ngược từng ngày, từng giờ đợi đến ngày về gặp con đấy.
Năm ngoái đến tận 2 tuần trước khi bố đi học con giai mới gọi biết gọi 'bố bố', mặc dù 'bà bà' và 'mẹ mề' thì đã biết gọi từ lâu lắm rồi, :-). Mà nghe con giai gọi một tiếng đâu có phải là chuyện đơn giản, phải nịnh nọt, phải dụ dỗ mãi con mới chịu khai kim khẩu gọi một tiếng 'bố'. Đấy là phải lừa lúc con vui vẻ rồi đấy, chứ lúc khó tính lên thì làm trò gì cùng đừng có hòng nhé, như lúc tiễn bố ở sân bay đấy, dụ dỗ mãi mà có thấy con gọi tiếng nào đâu.

Thế mà bây giờ, chỉ sau gần một năm thôi, Ỉn của bố đã biết bao nhiêu thứ rồi nhé, đã mồm mép tép nhẩy lắm rồi. Bây giờ buổi tối Ỉn đã biết đòi 'chat bố, chat bố', biết đòi 'bố bật ép-cam (webcam) lên đi', ai hỏi bố đâu thì đã biết trả lời 'bố đi học bay vù rồi'. Gần đây lại còn biết khoe với ông bà 'bố Ỉn sắp về rồi, tuần sau về, mang nhiều oto lắm: oto da cam, oto đỏ, oto xanh, cả oto cảnh sát nữa'.

Ỉn đáng yêu làm sao mỗi khi gọi điện về con đều giằng lấy máy và nói rất dõng dạc 'alo, bố à' nghe cứ như người lớn ấy, rồi con líu lo kể hết chuyện này đến chuyện khác, chuyện đi chơi, chuyện thả diều, chuyện đá bóng với các chú, chuyện về ông nội, ông ngoại ... Thích nghe Ỉn kể chuyện lắm, mặc dù thú thật là ngoài câu 'alo,bố à' ra thì bố chẳng hiểu gì nếu như không có trợ giúp của phiên dịch viên mẹ Ỉn, :-).
Đây là một đoạn trò chuyện qua điện thoại của hai bố con tối nay (tất nhiên là đã được mẹ Ỉn phiên dịch cẩn thận rồi)
Ỉn: Alo, bố à
Bố Ỉn: Ùh, bố đây. Alo, Ỉn à (bắt chước Ỉn, :-))
Ỉn: Vâng. Bố ơi, Ỉn có diều đấy, diều xanh đỏ đẹp lắm (khoe ngay)
Bố Ỉn: Thế à, Ỉn có diều đẹp à, Ỉn có thả diều không?
Ỉn: Có, chú Thái dẫn Ỉn đi thả diều, nhưng không thả được diều vì quên mang dây. Xong rồi chú Thái về lấy dây, thả diều bay cao cao cao (cười rất khoái chí).
Bố Ỉn: Thích quá, thế Ỉn còn làm gì nữa?
Ỉn: Ông đưa Ỉn đi xem các chú đá bóng, nhưng không có các chú, có em đá bóng với Ỉn (lại cười khoái chí).
Bố Ỉn: Ỉn đá bóng siêu nhỉ, thế Ỉn còn làm gì nữa?
Ỉn: Ỉn uống sữa rồi, uống sữa nhiều Ỉn cao 'cộc đầu' (hic, cao cộc đầu thì chắc là cao lắm đây).
Bố uống sữa chưa?
Bố Ỉn: Bố uống sữa rồi (bố uống sữa nhiều bố béo 'rách áo', hi hi). Thế Ỉn còn làm gì nữa?
Ỉn: Hết rồi. Mẹ nói chuyện đi (đưa điện thoại cho mẹ).
Bố Ỉn & mẹ Ỉn đang tâm sự thì Ỉn lại chen vào
Ỉn: Quên, quên, Ỉn còn làm nữa (vừa nói vừa giằng ngay điện thoại của mẹ). Ỉn đi ngủ rồi (hôm nay bố gọi điện muộn nên lúc gọi về thì hai mẹ con đã tắt đèn đi ngủ rồi).
Sau đó anh chàng lại tiếp tục 'Quên, quên, Ỉn còn làm nữa, In đọc sách (rồi vùng dậy đi tìm sách truyện để đọc cho bố nghe).

Ỉn đáng yêu thế, bố Ỉn nhớ Ỉn lắm, đợi cuối tuần bố Ỉn về rồi hai bố con mình cùng chơi đá bóng, cùng chơi oto, đu quay Ỉn nhé.

Đọc đến đây chắc là có người đang cay cú lắm đây vì chẳng thấy nhắc đến mình, hờ hờ, cay cú thì làm gì được bố con mình Ỉn nhỉ. Đây là Blog của Ỉn cơ mà, Ỉn phải là nhân vật chính chứ, với lại bố con mình bây giờ là 'phe đa số' rồi đấy, ai kia là 'dân tộc thiểu số' thì phải chịu thôi, he he.
Ỉn hay bảo 'Ỉn yêu bố nhất, yêu bố để ở tim', bố Ỉn cũng thuộc lòng chính sách dân vận của đảng 'yêu dân tộc thiểu số nhất, yêu dân tộc thiểu số cũng để ở tim', :-). Hờ hờ, hai bố con mình đều siêu, Ỉn nhỉ!

2 comments:

Pham nói...

Vầng, "dân tộc thiểu số" cũng đội ơn Đảng và Chính phủ đã quan tâm ạ!
Đảng và Chính phủ ko quan tâm thì dân tộc cũng vùng lên mà chạy sang biên giới đới! Hà hà

Nặc danh nói...

Gớm, bố con nhà Ỉn tâm sự cảm động quá cơ? Xít nữa thì rơi cả lước mắt của bác!!!!