"Sao" nam mới nổi lộ cảnh phòng....tắm!

Hehe, bắt chước bố Ỉn, mẹ Ỉn cũng ăn theo mấy tờ báo lá cải giật quả tít cứ gọi là......Thế này ko khéo page view blog của Ỉn tăng chóng mặt í chứ lị, hị hị.

Chả là, hôm đi cùng cô Thơ từ quê xuống, thấy em Bống có quả bóng hình con vịt, anh chàng cứ lân la, nhất quyết ko chịu về mà đòi ở lại chơi với em Bống. Mẹ biết tỏng là anh í thích con vịt. Lên xe anh í cứ ỉ ôi khóc.
Mẹ lại dỗ: con thích con vịt của em Bống chứ gì?
Anh í thẽ thọt: vâng!
Mẹ: để lát về nhà, trên đường đi có thì mẹ mua cho nhé!
Anh í lại: vâng.

Nhưng trên đường về nhà ko có, đến cửa anh í nhớ ra đòi ầm lên. Mẹ bực nhưng cũng tại vì mẹ hứa nên con nhớ. Mà trẻ con sao chúng nó nhớ dai thế nhể? Đứa nào cũng thế, hứa cho cái gì mà ko cho là ko xong với chúng nó đâu!

Vậy là hàng ngày trên đường đi làm về, mẹ đều để ý xem có con vịt ko để mua cho con. May quá, hôm đấy ở nhà thi đấu có anh Đàm Ưng Khuyển hát, thế là dân tình kéo đến buôn bán dứt đông. Mẹ tia thấy con vịt, tấp vào mua luôn cho giai. Mang về, khỏi phải nói giai hí hửng thế nào.
Lại còn hỏi: mẹ ơi, mẹ mua vịt cho con à? Con vịt to thế! Con cảm ơn mẹ! hihi
Ghét cái mặt thế chứ lị!

Thế là lôi luôn em vịt đi tắm, hihi:
Nào, để anh tắm cho vịt nào! Gớm, vịt béo quá cơ, tràn hết cả nước ra ngoài rùi!
Phê như con dê núi, hi hi:
Mẹ ơi, con vịt to chưa? To ơi là to!
Ối, ối, vịt làm gì anh thế? Ko chịu đâu, ko chịu đâu!
Phởn quá chừng phởn luôn!

Đấy, tuyền cảnh bộ ảnh trong phòng tắm của anh chàng "sì ta" mới lổi đấy! Lưu truyền lội bộ, ko để lọt ra ngoài nhá!

Khai giảng đầu tiên trong đời!

Tình hình là lễ khai giảng của Ỉn đã qua được gần 2 tuần rồi nhưng giờ mẹ mới có "hứng" để mà update tình hình đây. Chán nhờ! (Mẹ tuyền làm việc theo cảm hứng mờ lị, hị hị).

Con được trường tặng áo đồng phục màu cam, đẹp ơi là đẹp, nổi ơi là nổi. Sáng ra rất hào hứng đi khai giảng, thích lắm! Hai mẹ con đến thì các cô và các bạn đang chuẩn bị để biểu diễn rùi. Cô lôi tuột con vào hóa trang, trang điểm để lên biểu diễn.

Ô, con đi với mẹ con cơ mà, cô làm thế là con hơi bị "sốc" đấy. Cứ để người ta từ từ chứ lị. Thế là anh chàng khóc mếu, đòi mẹ. Mẹ phải trốn xuống dưới hàng ghế cuối để anh í không nhìn thấy.
Cô đeo cho cái khăn và định "oánh" tí son môi (vì bạn nào cũng oánh, lên biểu diễn cơ mà). Dưng mà Ỉn thì không nhá, nhất quyết không là không. Cô cũng đành phải chịu, hihi.

Anh í ngồi xếp hàng, thế mà mắt lúc nào cũng cứ dáo dác nhìn quanh tìm mẹ thế này này:
Nhìn đểu không chịu được, cứ nhìn, tìm xong rùi không thấy là mêu mếu, là rơm rớm nước mắt. Trông dứt chi là hay ho con cá kho, hờ hờ.
Bên cạnh, bạn Phương Anh đang nhìn sang "ái ngại": sao Xuân Hoàng hôm nay mít ướt thế nhỉ? Mọi hôm có khóc đâu, hihi. Làm cho bạn cũng muốn khóc.
Mà chả hiểu sao hôm đấy, các bạn thi nhau khóc um ti cả lên. Chắc do đông người quá nên ko quen. Có anh lên hát rùi mà vẫn khóc, hì hì.
Ông Bích lên đánh trống khai giảng này!
Còn bao nhiêu là tiết mục văn nghệ nữa, mà chuẩn bị đến lượt lớp Ỉn biểu diễn thì trời lại mưa nên đành hoãn vào trung thu. Chán thế! Nhưng mà anh chàng thì sướng, chạy ngay ra vồ lấy mẹ! Mẹ bế, mẹ bế!
Đến khi xong xuôi, được chia quà rùi thì anh chàng lại tươi tỉnh "như bình thường", thế có ghét ko?
Lại còn "pâu" dứt là "ác liệt" nữa chứ!

Đấy, kỉ niệm về lễ khai giảng đầu tiên trong đời của tớ là như thế đấy! Dạo này thì tớ ngoan rồi, thích đến trường Kitty rồi, chứ ko còn khóc lóc ỉ ôi như mấy ngày đầu nữa! Vì tớ thấy mẹ tớ nói với bố tớ là: Ỉn đi lớp ngoan hẳn bố Ỉn ạ!

Yêu lắm!

Bi hài chuyện uống sữa của ỈN!

Dạo này đọc báo điện tử thấy có nhiều câu chuyện "bi hài" quá, nào là "Bi hài chuyện tắc đường khi gần đến ngày đại lễ 1000 năm", "Bi hài chuyện thu tiền học đầu năm", "Bi hài chuyện học thuê", "Bi hài chuyện nhắn tin SMS", thậm chí còn có cả "Bi hài chuyện ông XYZ có bằng tiến sỹ sau ... 3 tháng học từ xa " . Thế là mặc kệ việc chữ "bi hài" đang kêu ầm ầm vì bị lạm dụng, bố ỈN cũng giật cái tít to đùng "Bi hài chuyện uống sữa của ỈN" cho nó có vẻ thời thượng, ;-).

Nhưng mà đúng thật là chuyện uống sữa của ỈN gần đây cực kỳ là "bi hài", giữa một bên là Ỉn dùng đủ mọi lý do (đôi khi cả âm mưu và thủ đoạn) để trốn uống sữa, còn bên kia là mẹ ỈN chủ yếu là kết hợp giữa dỗ dành và dọa dẫm (người Mỹ gọi kiểu này là cây gậy và củ cà rốt đấy) để bắt ỈN uống sữa.
Sau đây bố Ỉn sẽ tường thuật lại một vài 'trận chiến uống sữa' của hai mẹ con để bà con cô bác tham khảo, :-).

Trận chiến 1
Mẹ ỈN (nói rất nhẹ nhàng): Ỉn ơi, đến giờ uống sữa rồi, uống sữa đi con rồi còn đi ngủ.
ỈN: Mẹ ơi, cho Ỉn ăn chocopie đã
Mẹ ỈN lấy chocopie cho Ỉn ăn: Ăn xong rồi uống nhé.
ỈN ăn hết nửa cái chocopie rồi lại mè nheo: Mẹ ơi, Ỉn ăn bim bim nữa, mẹ cho ỈN ăn bim bim 1 tí thôi, :-)
Mẹ ỈN đành phải lấy bim bim ra: Đây, ăn một tí xong rồi uống sữa nhé!
ỈN ăn hết 1 gói bim bim xong rồi bảo mẹ: Con ăn no rồi, không uống sữa nữa đâu!
Thế là Mẹ ỈN lại phải lôi cái roi (là cái đũa cả to đùng) ra dọa thì cu cậu mới chịu uống sữa, :-)

Trận chiến 2
Mẹ ỈN (lần này rút kinh nghiệm không cho anh chàng ăn linh tinh gì nữa): Uống sữa nào, Ỉn ơi
ỈN: Mẹ cho con nghỉ một tí, nghỉ 5 phút thôi. (Điêu thế không biết, chưa làm gì mà đã đòi nghỉ)
5 phút sau mẹ ỈN bảo: Hết 5 phút rồi, con uống sữa đi
ỈN: Mẹ ơi, mẹ cho ỈN nghỉ ... 2 phút nữa thôi
Mẹ ỈN đợi thêm 2 phút, lúc đấy anh chàng lại bảo: Mẹ ơi, sữa nóng, để 5 phút cho nó nguội đã
Tất nhiên là lần này mẹ ỈN lại tiếp tục phải lôi roi ra rồi, :-).

Trận chiến 3
Lần này anh chàng không mè nheo câu giờ nữa mà bảo với mẹ rất hùng hồn: Mẹ ơi, Ỉn ra xem tivi với bà nội đã.
Ỉn chạy ra xem tivi với bà nội một lúc sau vào nói rất thản nhiên: Mẹ ơi muộn rồi, đi ngủ thôi, không uống sữa nữa.
Mẹ ỈN cáu quá giơ cái quạt ra dọa: Có uống sữa không? Không thì mẹ cho mấy roi!
Ỉn trả lời ngay: Mẹ ơi ... roi ở ngoài kia cơ mà! (thường thì mẹ Ỉn cầm cái đũa cả, lần này chưa kịp lấy đũa dùng tạm quạt nan nên cu cậu nhắc ngay)
Thế là mẹ ỈN vừa chạy xuống bếp lấy roi vừa không nhịn được cười.

Trận chiến 4
Như thường lệ sau một hồi mè nheo, kết thúc vẫn là một câu quen thuộc của mẹ ỈN
Mẹ ỈN: Nào, thế có uống sữa không mẹ lấy roi rồi đây này (lần này thì lấy đúng cái đũa cả to bự rồi).
Anh chàng vẫn chưa chịu uống, mẹ Ỉn tiếp tục dọa: Ỉn không uống sữa là hư đấy, thế mông ỈN đâu đưa ra đây để mẹ cho mấy roi!
Ỉn trả lời ngay: Mông Ỉn ... mất rồi!
Đến đây thì mẹ ỈN không nhịn được cười nữa, đúng là bó tay với anh chàng mồm mép tép nhảy này!

Rượu chè cờ bạc!

Hôm trước bố mẹ ỈN đang chat chit với nhau rất vui vẻ, tự nhiên bố ỈN thấy mẹ ỈN im lặng một lúc, thở dài đánh thượt một cái, rồi bảo: "Anh ạ, con trai mình bây giờ rượu chè cờ bạc đủ hết cả rồi!"

Bố ỈN giật mình đánh thót, suýt đánh rơi cả micro: "Chẳng có nhẽ!".
- "Đúng thật chứ còn có nhẽ, có nhẽ gì nữa", Mẹ ỈN bắt đầu kể, "Hồi bố ỈN về phép chẳng dậy ỈN uống bia còn gì, mà bia với rượu thì cũng là một nhà cả".
- "Nhưng hồi đấy toàn cho ỈN uống nước mà, có cho uống bia đâu", Bố ỈN nghe đến đây toát mồ hôi vội bào chữa ngay.
- "Thì uống nước nhưng mà ỈN đã kịp học được cách chạm cốc với cả zô rồi, bây giờ đi đâu cũng đòi zô, đi nghỉ mát cùng các chú, các bác ở cơ quan mẹ cũng zô zô với mọi người. Rồi hôm trước đi ăn liên hoan với các cô chú bạn mẹ, IN đòi zô với các chú, làm một hơi hết cốc nước rồi bảo các chú phải uống hết đi, cháu uống hết rồi đây này. Rồi ỈN đi vòng quanh kiểm tra xem có chú nào chưa uống hết không, ai chưa xong là ỈN bắt uống hết ngay".

- "Ừh, thì đấy là rượu, nhưng anh có dậy ỈN uống chè bao giờ đâu", bố ỈN chống chế.
- "Chè và cờ thì ông nội đào tạo ỈN, dạo này tối nào ỈN cũng đòi lên phòng ông bà nội chơi, trước khi đi còn bảo: Mẹ ơi, ỈN lên chơi cờ mới cả uống nước chè với ông nội đây, hic hic".

- "Nhưng còn bài bạc thì sao, ỈN còn bé tí thế làm gì đã biết chơi bạc chứ?"
- "Lại còn không à, bố ỈN không những dạy ỈN chạm cốc và zô zô lại còn kịp đào tạo cho ỈN nhận mặt các quân bài tiến lên nữa. Ai đời chưa được 3 tuổi mà quân bài nào cũng thuộc hết cả rồi. Bây giờ trước khi đi ngủ là phải rủ bằng được mẹ làm vài ván tú-khơ đấy".

Đến đây thì bố ỈN không dám nói thêm gì nữa, chỉ có cách cười hì hì và đánh trống lảng sang chuyện khác. Đấy là mẹ ỈN còn quên chưa kể chứ dạo này ỈN đi mẫu giáo về hay kể chuyện bạn Dương An lắm. Bạn Dương An mới đi lớp sau ỈN vài tuần, nhưng cô giáo bảo trên lớp anh chàng quan tâm tới bạn Dương An lắm, cứ tò tò đi theo bạn ấy thôi, làm gì cũng đòi làm cùng. Hôm trước bố mẹ hỏi ỈN: "Bạn Dương An là ai thế?", ỈN còn hùng hồn tuyên bố: "Bạn Dương An là người yêu của Xuân Hoàng đấy!".


Hì hì, ỈN làm bố hơi bị bất ngờ đấy nhé, thế này thì chắc chắn là con hơn cha rồi, vì ngày xưa bố ỈN tận những ... 5 tuổi mới biết tò tò đi theo bạn gái bạn gái mà.